
Ngỡ những ngày mình hoá hai cá thể
Một người cầm bút và một người dẫn dắt
Sáng tìm lời ý và tối mần hoạch định
Ngày chơi cùng chữ còn đêm hoà ca hội
Giữa ngày và đêm, giữa bình yên và náo nhiệt
Mình giật mình vì hai phiên bản ấy
Có những điều mình có thể thoả sức
Có những thứ mình đã ngỡ chôn vùi
Vậy đâu, là con người thật sự?
Những lời mời gọi ôi nghe sao hấp dẫn
Những tiếng thì thầm chưa thôi văng vẳng bên
Mình cần nhìn và cảm nhận rồi ngẫm
Khoảnh khắc nơi nào, cho mình sự tự do?
Ừ, lí do bắt đầu đã từng khởi sự
Mình nhắc đi, nhắc lại, mãi không thôi
Mình tự nhủ, giữ tâm mình kiên định
Và mãi thế, theo con đường phía trước
Cơ hội bên đường như hoa đưa vẫy gọi
Mình ngắm nhìn, thích thú muốn hái về
Hoa hái và sẽ úa, rồi tàn
Như cơ hội kia, chỉ một lần xuất hiện
Nhưng,
Nếu là hoa mọc ở hướng khác
Mình có mải miết vì vẻ đẹp, mà lạc hướng?
Hay,
Đó là hoa mọc giữa duyên đời
Xuất hiện vì nó là điều cần đến
Như dấu hiệu để giúp mình nhận ra
Cho điều gì đó không tên?
Danh ca, tham vọng và hoài bão
Cám dỗ, lẽ đời, sự thị phi…
Phân tâm cũng là lẽ thường tình
Luyện tâm kiên lòng, trong cuộc đời vồn vã
Dẫu rằng không phải chuyện dễ dàng
Dù sao,
Ta cũng chỉ là người
“Just a human” mà thôi…
P/S: Bài này viết ra để nhớ ngày hôm nay, trong một khoảnh khắc mình được tự do. Event. DJ. Leader. WINE. XU LOUNGE. BEER. Cơm tấm đêm.